Thổn thức trước những khoảnh khắc trời thu HNMU đẹp đến nao lòng
Mùa thu, dường như không đến theo mùa mà đến trong khoảnh khắc. Khoảnh khắc của mùa thu khiến bất cứ thứ gì lọt vào tầm mắt cũng trở nên quá đỗi dịu dàng.
Mình và Trường Đại học Thủ đô Hà Nội đã bắt gặp nhau trong trời thu Hà Nội ngày ấy. Vẫn còn nguyên cảm xúc đó khi mình gặp cậu lần đầu - một ngôi trường khang trang xinh đẹp nằm trên con đường Dương Quảng Hàm. Hạnh phúc có, xen lẫn sự bồi hồi và bâng khuâng.
Một góc HNMU dưới nắng thu vàng như mật
HNMU khi vào thu, mình cảm nhận được hơi lạnh của cơn gió heo may, ánh nắng hè chói chang giờ đã nhường chỗ cho màu nắng vàng dịu len lỏi qua khắp kẽ lá trên cành cây xanh. Thoảng qua hương thơm hoa sữa nhẹ nhàng nơi kí túc xá, nơi khiến mình cảm nhận được hơi ấm của tình bạn, tình thầy trò trong ngôi trường này. Bước qua từng địa điểm trong khuôn viên trường, đầy ắp kỷ niệm chợt ùa về như thước phim quay chậm: Là hình bóng của người thầy cần mẫn tạo ra những bài giảng chất lượng, là hình bóng của những cô lao công luôn chăm chỉ với công việc của mình. Và hiện lên trong ký ức của mình sẽ luôn là khoảnh khắc của những cô cậu sinh viên dạo bước trên con đường đầy lá, làn gió thu nhẹ mơn man qua mái tóc học trò làm trái tim mình xao xuyến. Họ đến trường với nụ cười nở trên môi và những ánh mắt rạng ngời, cùng nhau đón chào không gian trong trẻo của ngày thu về.
Một số hình ảnh về khuôn viên HNMU
Với mình và có thể với nhiều người HNMU không phải lựa chọn đầu tiên nhưng cậu lại trở thành một phần trong thanh xuân – chứa đựng bao khát vọng hoài bão của tuổi trẻ, đó là điều vô cùng thiêng liêng và đáng trân quý. Cảm ơn HNMU vì đã trở thành và góp phần làm nên tớ của hiện tại, yêu cậu rất nhiều.
Nơi góc trời thu xinh đẹp này, mình cùng HNMU đứng chờ cậu, gặp để thương nhau.
Tôi yêu HNMU!
Sinh viên khoa Khoa học Xã hội và Nhân văn